
Từ 8.000 Won Đến Ông Trùm Gạo 97 Tỷ USD: Cuộc Đời Đầy Biến Động Của Chủ Tịch Lee Neung-goo
Cuộc đời đầy sóng gió và niềm tin vững chắc của chủ tịch Lee Neung-goo, người đã khởi nghiệp với vỏn vẹn 8.000 Won và xây dựng nên một tập đoàn trị giá 97 tỷ USD nhờ các bằng sáng chế, đã chạm đến trái tim nhiều người.
Trong tập phát sóng ngày 19 tháng 5 của chương trình 'Hàng Xóm Triệu Phú Cùng Seo Jang-hoon' (sau đây gọi là 'Hàng Xóm Triệu Phú') trên đài EBS, câu chuyện về cuộc đời phi thường của chủ tịch Lee Neung-goo, 'Ông Trùm Gạo', người triệu phú lớn tuổi nhất từng xuất hiện, đã được hé lộ.
Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo vào những năm 1940, nay đã ở tuổi ngoài 80, chủ tịch Lee Neung-goo đã cống hiến 50 năm sự nghiệp cho 'các sản phẩm từ gạo'. Nhờ những đóng góp này, ông đã nhận được vô số giải thưởng, bằng khen và thậm chí hai huân chương từ Tổng thống, minh chứng cho những thành tựu vang dội của mình.
Con gái của ông, người đã giới thiệu 'Ông Trùm Gạo' đến chương trình và hiện đang làm kế toán tại Mỹ, đã tiếp quản công ty của cha. Cô ấy tự hào chia sẻ: 'Bố tôi rất thích phát triển sản phẩm mới. Sáng nào thức dậy cũng thấy sản phẩm mới ra đời.'
Đáng chú ý, chủ tịch Lee Neung-goo đã liên tục phát triển các bằng sáng chế đột phá, bao gồm máy làm sợi gạo (sujebi) giữ nguyên kết cấu, máy hấp giúp tăng năng suất từ 60kg/ngày lên 60kg trong 3 phút, và 'phương pháp ngâm rượu' (jujjeong chimjibeop) giúp kéo dài đáng kể thời hạn sử dụng của bánh gạo.
Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là ông đã công khai những bằng sáng chế mang tính cách mạng này cho thị trường. Ngoài ra, vào năm 1986, khi lượng gạo dư thừa đang là vấn đề, ông đã nhận lời kêu gọi của chính phủ để phát triển 'mì gạo' đầu tiên của Hàn Quốc từ nguồn gạo dự trữ của quốc gia.
Hơn 400 loại sản phẩm đã mang dấu ấn của chủ tịch Lee Neung-goo hiện đang góp mặt trong bữa ăn của người Hàn Quốc.
Tuy nhiên, cuộc đời ông không hề trải đầy hoa hồng. Ở tuổi 28, ông mất đứa con đầu lòng vì viêm màng não và quyết định lên Seoul lập nghiệp. Mang theo vỏn vẹn 8.000 Won, số tiền tương đương giá một bao gạo thời bấy giờ, và số tiền này cũng nhanh chóng cạn kiệt cho chi phí đi lại.
Trở thành người trắng tay, ông làm nghề giao hàng rồi bén duyên với việc kinh doanh bánh gạo.
Ông nhớ lại những ngày tháng gian nan: 'Vì quá căng thẳng, dù trời rét âm 20 độ C, mồ hôi tôi vẫn tuôn như tắm, tay nứt nẻ chảy máu ròng ròng' khi ông lang thang trên đường phố để tìm kiếm kênh phân phối.
Bước ngoặt đến khi ông mở được cửa hàng siêu thị tại khu căn hộ cao cấp đang phát triển ở 'Gangnam' lúc bấy giờ.
Chủ tịch Lee Neung-goo giải thích triết lý kinh doanh của mình: 'Bánh gạo 400g có giá 400 Won, còn bánh bột mì 3kg cũng chỉ 400 Won. Nếu sản phẩm tốt và ngon, người tiêu dùng sẽ sẵn sàng chi tiền, dù là bây giờ hay trong quá khứ.'
Nhưng sau thành công, khủng hoảng lại ập đến. Ở tuổi 57, ông trải qua một tai nạn giao thông, phải lo viện phí cho vợ là 800.000 Won, và ngay tại đó, ông được chẩn đoán đột quỵ.
Ông hồi tưởng lại: 'Bác sĩ nói tôi cùng lắm sống được 3 năm. Miệng tôi bị méo, nước dãi chảy ra...'
Vượt qua cả giai đoạn khó khăn này, chủ tịch Lee Neung-goo hiện đang vận hành các nhà máy rộng 2.000 Pyeong ở Paju, tỉnh Gyeonggi và 30.000 Pyeong ở Cheongyang, tỉnh Chungnam, với sản lượng 400.000 phần ăn mỗi ngày.
Dù sở hữu cơ ngơi rộng lớn, dinh thự của ông lại vô cùng giản dị, ngoại trừ diện tích bề thế. Chiếc túi đựng sữa treo trước cửa, tờ 2 đô la may mắn và những bức ảnh gia đình phủ kín tường, tất cả đều phản ánh triết lý sống của ông.
Ông nhấn mạnh: 'Tiền bạc, dù nhiều đến đâu cũng phải được sử dụng vào những việc cần thiết. Tự mãn vì mình có nhiều thứ... không hợp với tính cách của chúng tôi.'
Khi Seo Jang-hoon bất ngờ hỏi: 'Có khi nào các công ty khác đã từng đề nghị mua lại công ty của ông chưa ạ?'
Chủ tịch Lee Neung-goo đáp lại bằng niềm tin và sự tự hào sâu sắc: 'Chúng tôi không có nợ nần. Kinh doanh thực phẩm là không được để lòng tham chi phối.'
Cư dân mạng Hàn Quốc bày tỏ sự ngưỡng mộ sâu sắc đối với sự kiên trì và thành công của Chủ tịch Lee Neung-goo. Nhiều người bình luận: 'Đây là minh chứng đích thực cho thành công đến từ nỗ lực không ngừng' và 'Thật đáng kinh ngạc khi ông ấy không bao giờ tham lam và luôn giữ vững chất lượng sản phẩm.'